Đuyên Hồng

HƯƠNG BƯỞI


Người đàn ông ngồi nhặt những bông hoa
Rụng
Trắng trên đường
Xót thương!
Người đàn bà thẫn thờ nhếch mép
Dẹp
Giấc mộng đã qua…
Người đàn ông nâng niu những cánh hoa
Một thời cài vào mái tóc
Người đàn bà quay mặt sang chỗ khác
Khóc
Những bông hoa trinh nguyên
Ngày xưa ai đã  vén tóc cài lên…
Một người cố quên
Một người cố nhớ
Người đàn bà suối tóc chẳng còn đen
Người đàn ông mái đầu điểm bạc
Hai đôi mắt gặp nhau
Ngỡ ngàng trong chốc lát
Trên những cánh hoa rụng rắc trắng vườn…
Rồi quay đi hai phía một con đường
Trong vườn
Hương bưởi…


 

Được bạn: HB 28.12.2006 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "HƯƠNG BƯỞI"